Chuyện của em, theo tôi biết, có khá nhiều bạn cũng có tâm trạng như vậy.
Ngành nghề AT AS, trong môi trường sân khấu có sức hấp dẫn rất đặc biệt, lạ kỳ. Ai chưa biết, đứng ngoài thì thấy thích thú, đã vào rồi thì đam mê, như con nghiện, không dứt bỏ được. Tôi cũng có thời điểm đầu thập niên 90 đã bỏ nghề AT sang điện tử tự động vài năm. Rồi cũng vì nhớ sân khấu, tôi quay trở lại làm ánh sáng, có lẽ vì nó phù hợp với kiến thức kỹ thuật về computer mình đang có, tôi chế tạo dimmer, flashlight, máy khói, bàn điều khiển tự động v.v. Vừa lúc VN bắt đầu nhập về một số đèn intelligent, và tôi tình cờ trở thành người tiên phong trong ngành ánh sáng kỹ thuật cao.
Nói ra những chuyện trên chỉ để cho em biết, tôi đã khá thuận lợi khi bước vào nghề ra sao. Nhưng hiện nay tôi lại là người đã và đang thất nghiệp… Ở VN hiện nay, vì cơ chế, xã hội, môi trường và hàng TQ tràn lan đã khiến cho ngành AS đang đi vào ngõ cụt. Nói cho đúng, đang đi thụt lùi, tụt hậu khá xa so với nhiều nước asian chung quanh ta về mặt đẳng cấp, tính chuyên nghiệp. Tôi vẫn đang nghiên cứu, học hỏi, nhưng càng có kiến thức thì càng thấy không thể nào áp dụng được. Nội chuyện thiết kế ánh sáng cho đúng bài bản thôi, đến nay cũng chưa ai làm được (tôi đã có bài viết bên trang ngoài). Tôi có khá nhiều software TKAS chuyên ngành rất mắc tiền, có lẽ sẽ đem kho tiêu vì không biết bao giờ mới được đụng tới, tính mở lớp dạy để san sẻ nhưng học viên không đủ sĩ số.
Bây giờ sang chuyện của em, tôi phân vân không biết nói sao, có lẽ chỉ cho em vài gợi ý, tùy em suy nghĩ.
- Tùy vào kinh tế của em hiện nay, nếu không được khá giả, em nên chọn công việc nào kiếm được tiền trước mắt để nuôi sống cá nhân và sau này là gia đình em. Chỉ vài năm thôi, sau này em vẫn có thể quay trở lại dần dần để thỏa đam mê của mình. Nghề KTAS khá bạc bẽo trong mọi ngành nghề, nhất là em chỉ mới thành “nhạc phu” (tên tôi đặt cho KT ATAS). Nghề này lương lậu trồi sụt, không có trợ cấp, bảo hiểm, một năm sẽ có vài tháng đói dài, chỉ có ánh đèn sân khấu hàng đêm cho em sự thỏa mãn tinh thần, vật chất thì không hề. Cho em thí dụ nhé: Con trai tôi, từ năm 18 tuổi đã là lighting operator hạng khá, có nhiều nơi gọi về làm việc. Nhưng nó chỉ làm vài năm thôi, bây giờ (27 tuổi), ban ngày nó làm công việc kiếm tiền không liên quan gì đến sân khấu, nhưng ban đêm lại là giờ chơi của nó. Nó vẫn chơi ánh sáng, những chuyện gì phải làm ban ngày, nó nhờ bạn bè làm giúp.
- Nếu gia đình em khá giả, có thể nhờ hỗ trợ, em nên chuyển sang kinh doanh thiết bị. Nếu có khiếu kinh doanh, em có thể mở cửa hàng buôn bán (rất nhiều người trong nghề mua bán nhưng không biết gì về kỹ thuật). Việc này sẽ giúp em sẽ có tiền (hay phá sản) và tạo thuận lợi cho em học hỏi về kỹ thuật.
- Nếu quá đam mê, muốn đi lên từ tay trắng, em phải chấp nhận gian khổ, thương đau (hầu hết nằm trong dạng này, tôi cũng vậy), sẽ rất lâu mới đạt được ý nguyện, tùy khả năng và ý chí. Nhất là em phải hy sinh 2 bằng đại học nữa (KTAS ở VN có bằng đại học hơi bị hiếm).
Tùy em thôi, tôi nói chưa hết ý, nhưng post dài quá rồi…